Sách nói: Hạnh phúc đến từ sự biến mất
Admin - Ngày đăng: 02:11:14 12-03-2019
Cuốn sách này không nói cho bạn biết phải làm gì để giác ngộ. Nó không phải một tài liệu hướng dẫn kiểu như Thiền định, an lạc và hơn thế, cũng được viết bởi năm uẩn. Làm theo các hướng dẫn chỉ giúp bạn thành ai đó nhiều hơn. Thay vì vậy, cuốn sách này mô tả làm thế nào sự biến mất xảy ra dù bạn vẫn có ở đó. Hơn thế, không chỉ cái "bên ngoài" biến mất. Toàn bộ "bên trong", tất cả những gì bạn gọi là cái tôi cũng biến mất. Và điều ấy mang lại niềm vui đến mức có thể nói nó thuần túy là phúc lạc.
Hạnh Phúc Đến Từ Sự Biến Mất
Tác giả: Ajahn Brahm
Đừng đọc cuốn sách này nếu bạn muốn trở thành ai đó. Nó sẽ làm bạn thành không-ai-cả, người không có cái tôi.
Tôi không viết cuốn sách này. Đây là những câu chuyện được ghi chép lại, được biên tập và bỏ đi tất cả những câu đùa không hay. Đằng nào tôi cũng không nói những câu đùa ấy,. Năm uẩn, cái tự phụ tuyên bố là tôi, đã nói chúng, không phải tôi. Tôi có chứng cớ ngoại phạm hoàn hảo: bản thân tôi không có mặt ở hiện trường!
Mục đích thực sự của tu tập Phật giáo là xả bỏ mọi thứ, không phải để có thêm nhiều thứ, chẳng hạn thêm những thành tựu để thể hiện với người khác. Khi chúng ta xả bỏ thứ gì đó, thật sự buông xả nó, nó biến mất. Mọi thiền giả thành tựu đều là những người mất mát. Họ mất sự dính mắc. Bậc giác ngộ mất mọi thứ. Họ đích thực là "Những kẻ mất mát lớn". Nếu bạn đọc cuốn sách này và hiểu đôi điều trong đó, có thể bạn phát hiện ý nghĩa của tự do, và kết quả là bạn mất một thứ gì đó, như tóc trên đầu mình chẳng hạn!
Tôi biết ơn sự giúp đỡ tận tình của những người không-ai-cả khác, cụ thể, Ron Storey vì đã ghi chép các cuộc nói chuyện, Ajahn Brahmali vì đã biên tập các tác phẩm, và tất cả những con người "trống rỗng" đã xuất bản cuốn sách này.
Tác giả: Ajahn Brahm
Đừng đọc cuốn sách này nếu bạn muốn trở thành ai đó. Nó sẽ làm bạn thành không-ai-cả, người không có cái tôi.
Tôi không viết cuốn sách này. Đây là những câu chuyện được ghi chép lại, được biên tập và bỏ đi tất cả những câu đùa không hay. Đằng nào tôi cũng không nói những câu đùa ấy,. Năm uẩn, cái tự phụ tuyên bố là tôi, đã nói chúng, không phải tôi. Tôi có chứng cớ ngoại phạm hoàn hảo: bản thân tôi không có mặt ở hiện trường!
Mục đích thực sự của tu tập Phật giáo là xả bỏ mọi thứ, không phải để có thêm nhiều thứ, chẳng hạn thêm những thành tựu để thể hiện với người khác. Khi chúng ta xả bỏ thứ gì đó, thật sự buông xả nó, nó biến mất. Mọi thiền giả thành tựu đều là những người mất mát. Họ mất sự dính mắc. Bậc giác ngộ mất mọi thứ. Họ đích thực là "Những kẻ mất mát lớn". Nếu bạn đọc cuốn sách này và hiểu đôi điều trong đó, có thể bạn phát hiện ý nghĩa của tự do, và kết quả là bạn mất một thứ gì đó, như tóc trên đầu mình chẳng hạn!
Tôi biết ơn sự giúp đỡ tận tình của những người không-ai-cả khác, cụ thể, Ron Storey vì đã ghi chép các cuộc nói chuyện, Ajahn Brahmali vì đã biên tập các tác phẩm, và tất cả những con người "trống rỗng" đã xuất bản cuốn sách này.
Các Tin Khác